Results (
English) 2:
[Copy]Copied!
Trong trường hợp xảy ra lũ lụt, việc tiếp xúc thường xuyên với nước lũ bị ô nhiễm có thể làm tăng nguy cơ của các bệnh truyền nhiễm cho cư dân ở các thành phố của các nước đang phát triển với mật độ dân số cao và hệ thống vệ sinh kém. Biến đổi khí hậu có thể dẫn đến sự gia tăng của các hiện tượng mưa lũ cực đoan, do đó, nguy cơ tiếp xúc với nước bị ô nhiễm và mắc bệnh gây ra do lũ lụt cũng có thể tăng lên, đặc biệt đối với những cá thể dễ bị tổn thương.
Nghiên cứu đã tiến hành đánh giá định lượng rủi ro của bệnh truyền nhiễm gây ra bởi vi khuẩn E.coli qua các con đường lây nhiễm chủ yếu trong điều kiện mưa lũ cũng như bình thường ở Huế, một thành phố điển hình ở các nước đang phát triển. Trong điều kiện bình thường, nguy cơ nhiễm bệnh hàng năm là 0.026, nghĩa là cứ 38 người dân thì có 1 người nhiễm bệnh; trong trường hợp xấu nhất có xét đến việc tiêu thụ các loại rau sống, nguy cơ nhiễm bệnh thường cao hơn (0.024) so với các con đường gây bệnh truyền nhiễm khác. Trong thời gian xảy ra lũ lụt, nguy cơ mắc bệnh tăng mạnh lên 0.45 do các hoạt động không hợp vệ sinh trong lũ như di chuyển đồ đạc, dọn dẹp, nấu ăn và vui chơi. Một trận lũ kéo dài 6.5 ngày có tỉ lệ rủi ro cao gấp 17 lần so với tỉ lệ trung bình hàng năm xét trong khoảng thời gian không có lũ. Điều này cho thấy nguy cơ nhiễm bệnh ở thành phố chịu ảnh hưởng lớn vào thời gian lũ, đồng thời việc phòng chống lụt bão với sự phát triển của cơ sở hạ tầng dự kiến sẽ góp phần giảm đáng kể nguy cơ mắc bệnh truyền nhiễm.
Tuy nhiên, hướng tiếp cận phù hợp với thực tế trong công tác giảm thiểu nguy cơ mắc các bệnh truyền nhiễm chính là hạn chế các hoạt động sinh hoạt không đảm bảo vệ sinh trong thời gian mưa lũ.
Being translated, please wait..
