Tôi không nói mình có cuộc sống hoàn hảo nhưng nhìn chung nó thực sự rất tuyệt vời. Tôi sống trong một căn nhà đẹp đẽ ở một khu phố sang trọng với nửa kia, và bắt đầu kinh doanh một tiệm làm tóc vào năm 2010.Ngoài ra, tôi cũng tham gia vào nhóm chuyên kết nối những người phụ nữ thành công, nhận được sự tôn trọng từ mọi người trong cộng đồng và có vô số bạn bè. Nghe tới đây, có thể bạn thấy cuộc sống của tôi quá viên mãn và sung sướng nhưng cuộc sống ấy lại chẳng dài lâu.Ba năm sau khi mở tiệm làm tóc, tôi phải đóng cửa và tuyên bố phá sản. Sáu tháng sau đó, tôi giải thoát bản thân khỏi mối quan hệ dối trá, tồi tệ mà chẳng có bất cứ tài sản nào đứng tên mình.Lúc ấy, tôi chẳng còn bất cứ thứ gì ngoài thân xác của một người đang chìm đắm trong cảm giác thất bại hoàn toàn. Ở tuổi 52, cả thế giới của tôi sụp đổ và đó là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi nếm mùi vị của nỗi khủng hoảng và sợ hãi đến tột cùng.Tôi cứ bàng hoàng, u mê trong vài tháng trời với sự trống rỗng cả về thể xác lẫn tinh thần và chẳng hề có chút mong muốn hay hy vọng nào để xây dựng lại cuộc đời. Tôi quay lại với công việc cũ từng làm trước khi mở cửa tiệm kinh doanh của riêng mình. Mỗi ngày, tôi phải đối mặt với những người mà chắc chắn đã thất vọng về tôi và đa số họ dường như đang cười cợt sau lưng tôi. Tôi là một kẻ thua cuộc. Cả tôi và họ đều biết rõ điều đó.